"Chặn đường sao?" Phiền Cổ hỏi Hỏa Đông Minh.
"Còn phải thăm dò một chút mới biết được." Hỏa Đông Minh lui ra phía sau mấy bước, nắm lên một hòn đá nhỏ, cẩn thận kề sát đất hướng phía bên rìa lăn đi qua.
"Ba!"
Hòn đá nhỏ lăn một được một khoảng cách ngắn, sau đó đột nhiên nổ tung, hóa thành một đám bụi khói, chỉ rơi xuống mặt đất một chút nhỏ, so với sương máu thì sạch sẽ hơn nhiều.
Trong khoảnh khắc đó, Tần Hà cảm nhận được một cỗ sát cơ kinh khủng hết sức cô đọng, khiến lông tơ toàn thân hắn không khỏi dựng đứng!