Một canh giờ sau, nhóm người leo lên trên một con đèo.
Nhìn về phương xa, một cỗ hắc khí xông lên trời, sát cơ nhàn nhạt quanh quẩn giữa đất trời, khiến cơ thể người ta không tự chủ được mà nổi da gà.
Lúc sương mù màu xám tiêu tán, tập trung nhìn kỹ, nơi đó loáng thoáng có thể trông thấy một vùng đầm hồ, đen như mực, lại thêm hoàn cảnh sương mù màu xám lượn quanh, trông như một viên hắc bảo thạch, vô cùng đáng chú ý.
"Đến... Đến Hắc Long Đàm rồi."
Hỏa Đông Minh hơi run rẩy, vẻ mặt sợ hãi nói: "Chúng ta đã tránh đi đủ sâu, còn tiếp tục hướng về phía trước, sát khí của Hắc Long Đàm nhất định sẽ xé nát chúng ta."