Ngồi xuống, Hứa Ân Hạc phất phất tay, chỉ trong chớp mắt, một bộ trà cụ quý báu xuất hiện ở trên mặt bàn.
Nhìn thấy trà cụ, Nhiễm Kiếm Ly nhíu mày, có phần bất mãn:
“Có rượu không? Ngươi biết ta không thích uống trà”.
“Thực tình thì ta có biết”
Hứa Ân Hạc không để ý tới vẻ bất mãn của đối phương, tự mình châm một vệt lửa nhỏ lên, cử chỉ thanh tao, bắt đầu pha trà: “Đây là ta tự chuẩn bị cho mình”