Đêm mùa đông ở Đế An rất lạnh, không có gió thổi, không có mặt trăng, chỉ có yên tĩnh như chết.
Đi ra từ thiện phòng, Hứa Nguyên bưng hai món ăn, một món canh nóng hôi hổi hành tẩu trong đêm đông giá lạnh, trong lòng câu được câu không nhớ tới.
Mặc dù hai chữ nấu nướng luôn không hợp với tên mặt lạnh Hứa Trường Ca này, nhưng sự thật là vị huynh trưởng này biết nấu ăn, hơn nữa hương vị cũng không tệ.
Nhớ rõ lúc trước sau khi mẫu thân qua đời, phụ thân và nương cữu đã biến mất một đoạn thời gian rất dài, bốn đứa trẻ trong nhà thì bị cấm túc ở nội viện.
Để đề phòng bất trắc xảy ra, cha và nương cữu trước khi đi còn bố trí rất nhiều thứ trong nội viện Tướng phủ, không cho phép ra vào.