Sau khi nói chuyện phiếm với bốn người, mặt trời đã lặn về phía tây, đêm trăng lại bao phủ bầu trời.
Hứa Hâm Dao chậm rãi đứng dạy khỏi giường của Hứa Nguyên, hạ thấp người thi lễ:
"Lạc tiền bối, ta và Hi Nhiên tiền bối còn cần mở rộng trận pháp phía dưới một chút, xin lỗi không tiếp được."
Lạc lão đầu nghe vậy khẽ mỉm cười.
Có lẽ bởi vì nha đầu Hứa Hâm Dao kia rất giống với Hi Nhiên năm đó, dịu dàng nhẹ nhàng, nhưng lại không có ngạo khí từ trong xương tủy như nàng, hắn càng nhìn càng thuận mắt.