Tiếng nước tí tách hòa cùng tiếng bước chân đạp tuyết, từ xa đến gần, thanh âm ôn nhu như nước của Hứa Hâm Dao cũng vang lên ở cửa đình viện:
"Ơ kìa? Cửa viện của Tam ca sao lại không đóng vậy? Tam ca, Tam ca! Phụ thân bảo muội nói với huynh, hôm nay huynh ở trong nội viện, nhất định không cần... A!"
"..."
Nghe thấy tiếng thét, Hứa Nguyên mặc kệ dòng nước trên tóc, ngẩng đầu nhìn về phía cửa viện, kết quả vừa vặn đối diện với ánh mắt có chút ngây dại của Hứa Hâm Dao.
Hâm Dao hôm nay mặc một bộ y phục gấm màu lam trắng xen kẽ, bên ngoài khoác một chiếc áo choàng lông thú màu nâu nhạt, khí chất ôn nhu như nước.