Thu hồi tầm mắt, Hứa Nguyên không để ý đến Bạch Mộ Hi bên cạnh, tự mình bước lên bậc thang.
Trên bậc thang rộng rãi, khách quý qua lại tấp nập, phần lớn đều là những người mặc gấm vóc lụa là, có hai ba người hầu đi theo hai bên. Hứa Nguyên đi trong đám đông, thoạt nhìn cũng không có gì nổi bật.
Bạch Mộ Hi vội vàng bước nhanh theo sau, ánh mắt không ngừng đảo qua lại xung quanh.
Nàng từng nghe danh Thiên An tổng hội, nhưng đây mới là lần đầu tiên đặt chân đến.
Sự hùng vĩ tráng lệ nơi đây là thứ mà địa cung nàng ở trước kia vạn phần không có.