Nữ tử tiếp khách xinh đẹp đứng bên cạnh Hứa Nguyên thấy vậy thì ngẩn người. Nàng không hiểu chiếc ghế này được hắn lấy ra từ đâu, định lên tiếng nhắc nhở, nhưng cuối cùng lại thôi.
Để tạo nên sự khác biệt, Hồng Thường không bố trí ghế ngồi cho khách. Nhưng khách đã tự mình mang ghế đến, chẳng lẽ lại bảo người ta đứng lên?
Trong lúc nhất thời, trong lầu hai chỉ còn vọng lại tiếng bước chân khe khẽ của Bạch Mộ Hi.
Đi qua đi lại trước mười mấy tủ trưng bày, khi Bạch Mộ Hi đang định giơ tay chỉ vào một bộ váy màu đen viền đỏ, thêu hoa văn bằng chỉ bạc thì ánh mắt nàng bỗng hướng về phía cầu thang dẫn lên tầng ba.
"Cộc, cộc, cộc."