Trầm mặc.
Lời nói không đầu không đuôi khiến cho Hứa Nguyên sửng sốt, theo bản năng liếc mắt nhìn sang Hứa Hâm Dao đang ở bên cạnh.
Hứa Hâm Dao lắc đầu, ý bảo mình cũng không hiểu ý đồ của phụ thân.
Cả nửa ngày sau, trong lòng hắn có suy đoán, nhưng có phần mông lung, nói: “Tể Tướng Đại Viêm”.
Hứa Ân Hạc rất hài lòng với ngộ tính của Tam tử, mỉm cười gật đầu, hỏi tiếp: