Biển người nhốn nháo trên Thác Đoan Hải, tiếp giáp với Vạn Tượng Tông khiến cho cảnh trời thác nước nơi đây có thêm chút thi vị.
Có thế gia công tử đến đây du ngoạn, cũng có văn nhân nhã sĩ đến đây ngắm cảnh làm thơ, còn có cả gia đình nghèo khổ muốn thử vận may bái vào sơn môn.
Hai tuýp người trước thì ở quán gánh hát ven bờ biển, còn tuýp người cuối thì tụ tập nhau trên con đê.
Mà khung cảnh nhộn nhịp ấy lại bị ngăn cách bởi dòng thác như rãnh trời kia, một nửa là đám đông náo nhiệt phồn hoa, một nửa là quần thể cung điện bàng bạc quạnh quẽ kia.
Bởi vì gần thác nước, đệ tử cấp thấp có tu vi kém, để phòng ngừa khí ẩm nhập thể nên cung điện được xây dựng bằng vật liệu tránh nước, hoặc là điêu khắc trận văn tránh nước, qua lại bên trong khô mát như thường.