Bởi vì phía Đông không có cự tượng chiến tranh, Man tộc làm cho lực sĩ trong tộc ném ra vô số gai sắt trước, những cái gai sắt này cắm thật sâu vào tường thành, hình thành một nấc thang ở mặt ngoài tường thành, mượn lực cho binh lính Man tộc.
Sương mù do ‘Tế Nhật’ phóng thích ra, lúc này lại trở thành yểm hộ tốt nhất cho những Man tộc công thành này.
Vô số binh lính Man tộc nương theo hiệu quả của sương mù bò lên nhanh như kiến.
Mặc dù đại trận hộ thành trên bầu trời đã có hơi như ẩn như hiện vì nguồn cung cấp không đủ, nhưng vẫn không ngừng che chở cho thủ quân Đại Viêm trên tường thành, các loại khí giới thủ thành bắn thẳng vào trong sương mù phía dưới.
Thỉnh thoảng lại có nghe được tiếng kêu đau đớn truyền đến từ dưới thành.