Dịch ra là, mọi chuyện dưới Địa cung có thể bỏ qua, nhưng nếu sau khi ra ngoài còn như vậy thì đừng trách nàng tàn nhẫn.
Nghe vậy, Hứa Nguyên lập tức mỉm cười, sau đó lại thay đổi sắc mặt, nhìn Bạch Mộ Hi chằm chằm, lạnh lùng nói:
“Còn không mau tạ ơn Thanh Diễm, hành vi của ngươi đã đủ để ngươi chết trăm lần ở ngoại giới rồi, thậm chí còn sẽ liên lụy đến bổn công tử, nhớ chưa hả?”
Bạch Mộ Hi chậm rãi ấn vầng trán trắng mịn của mình xuống mặt đất lạnh lẽo, đôi mắt xinh đẹp lóe lên sự suy tư.
“…”