“Hàiiii...”
Một tiếng thở dài.
Ngồi trên giường đá rộng lớn dị thường, Hứa Nguyên cụp mắt xuống sừng sờ nhìn vào bàn tay mình.
Nắm chặt. Buông ra. Rồi lại nắm chặt. Rồi lại buông ra.
Cảm giác mềm yếu không có chút sức lực nào tràn ngập toàn thân, rồi đột nhiên thở dài...