Hứa Nguyên kinh ngạc nhìn Hứa Ân Hạc.
"Xem ra ta đã nhìn không lầm."
Chưa đợi Hứa Nguyên lên tiếng, Hứa Ân Hạc đã mỉm cười, đứng dậy khỏi chiếc ghế gỗ đàn hương đen quý giá:
" Ngươi muốn làm chuyện này thế nào, tự mình suy nghĩ cho kỹ rồi hãy cho ta một câu trả lời thuyết phục."
Vừa nói, Hứa Ân Hạc vừa đi ngang qua Hứa Nguyên, vỗ nhẹ lên vai hắn: