Trong mắt hiện lên một tia khác thường, Hứa Nguyên lẩm bẩm:
"... Chỉ đơn thuần là muốn ta sau khi lấy được lệnh bài thì quay lại thăm người sao."
Ngẩng đầu lên, lại thấy tảng băng lớn bên cạnh đang chớp mắt nhìn mình.
Ánh mắt hai người chạm nhau, Nhiễm Thanh Mặc lặng lẽ dời mắt.
Hứa Nguyên mỉm cười, giơ tay chỉ về phía sâu trong hành lang, ý bảo vừa đi vừa nói: