Chính sự đã xong.
Hai người không nói chuyện ám ngữ nữa, chỉ tán gẫu dăm ba câu chuyện vụn vặt ở Đế An. Đại hán họ Hoàng tự mình đưa Hứa Nguyên ra Đông Cần Môn - cổng phụ phía đông của tổng phủ Mật Trinh ti.
Vừa ra khỏi cửa phủ, còn chưa kịp chào từ biệt, đại hán họ Hoàng đã thấy một nữ tử áo tím, mặt che sa mỏng manh, bước nhanh đến. Nàng đi trên nền tuyết phủ trắng xóa, tay xách theo từng túi đồ lớn nhỏ, xem chừng là mua từ Hòe Cửu.
Trông thấy cảnh này, gương mặt nghiêm nghị của đại hán họ Hoàng bỗng giãn ra, hắn cười cười, chắp tay nói:
“Hứa công tử, bổn quan còn có công vụ trong người, không tiện tiễn đưa nữa."