Nhiễm Thanh Mặc không nói gì, chỉ khẽ lắc đầu, ý bảo nàng không cần để ý.
Hứa Nguyên ở bên cạnh lại tỏ vẻ thích thú.
Chỉ nói là ác chiến chứ không phải là sinh tử. Xem ra nha đầu này có thể vượt cấp chiến đấu.
Nghĩ vậy, Hứa Nguyên lại hỏi:
“Phương Minh, với tuổi tác và tu vi hiện tại, lẽ ra ngươi phải ở Phượng Tự các của Tê Phượng Đường để tu hành mới đúng, sao Nhị trưởng lão nhà ngươi lại phái ngươi đến nơi hoang vắng này?”