Sau khi hỏi thăm, Chu Sâm mới phát hiện, thư cầu viện kia toàn là lời lẽ khéo léo, quanh co lòng vòng.
Quân đội láng giềng, đây là đến xin xỏ.
Tây Trạch Châu vốn không được coi trọng, cho nên các châu khác cách một đoạn thời gian lại đến "hỏi thăm" bọn họ.
Dù sao Tây Trạch Châu các ngươi có hay không cũng chẳng sao, chi bằng nhường tài nguyên cho bọn ta.
Đọc đến chữ cuối cùng, xác định bên trong toàn là lời lẽ giả dối, Chu Sâm trực tiếp xem thư cầu viện như giấy lộn mà đốt.