Chương 222: Đầu nguồn
Hứa Nguyên cười khẽ một tiếng, hắn không tiếp tục nữa mà thả Thiên Diễn xuống rồi lên tiếng: “Đây là một lần cuối cùng, giờ chúng ta bàn chuyện tối nay…”
Dòng suối chảy nhẹ, chim hót hoa nở, ve kêu râm rang.
Một âm thanh nhỏ vang lên giữa cánh rừng đẹp đẽ này.
“Cố Hồn.”