“Không tệ”
Hứa Nguyên nhẹ nhàng trả lời, trong mắt mang theo vài phần khen ngợi: “Làm người ở đời này, có việc nên làm, cũng có việc không nên làm. Nhưng dù sao vẫn phải có một số người đi làm một số chuyện...”
Vương giáo úy nghe vậy, nhếch miệng mỉm cười, nhưng ngay sau đó hắn lại nghe được thanh âm bình thản của đối phương nhẹ nhàng truyền đến: “Nhưng không hề có ý nghĩa”.
Không khí đông cứng lại.
Lời như này, Vương giáo úy không biết nên nói tiếp như thế nào.