Đồng tử Hứa Hâm Dao co lại.
Hứa Nguyên tiếp tục nói: “Từ Hoàng Long nơi đó, bất kể đi đến huyện Thịnh Sơn hay Vạn Tượng thành thì khoảng cách đều quá gần. Hơn nữa thời gian tương xứng, nhân vật tương xứng, hơn nữa với loại tin tức này, ngươi thử nói xem loại trùng hợp như vậy bọn họ chắc sẽ không suy nghĩ sâu xa chứ?”
Nói đến dây, Hứa Nguyên cười cười không rõ ý tứ: “Đương nhiên, muội cũng có thể nói là những người kia mà muội kết giao đều là ngu xuẩn, sẽ không nghĩ nhiều như vậy”.
Hứa Hâm Dao trầm mặc.
Hứa Nguyên nhìn thẳng vào mắt nàng: “Hâm Dao, vừa rồi ta mới nói với muội là Nhị ca chết như thế nào”.