Hứa Nguyên nhìn vào Hứa Hâm Dao ‘lạnh lùng’ trong gương rồi cười nói.
Đây là kiểu tóc học được củ một bạn gái ưa thích ăn diện ở trong kiếp trước, mỗi ngày một kiểu tóc, mỗi ngày cũng ầm ĩ gọi hắn hỗ trợ, dần dần cũng học được.
Hứa Hâm Dao trầm mặc, khóe môi khẽ nhếch lên, giọng điệu thêm vào một chút chế nhạo: “Xem ra mấy năm trước Tam ca đã học được vài thứ làm cho tiểu cô nương yêu thích”.
“Không nói thì không ai bảo muội câm đâu”
Hứa Nguyên nhẹ nhàng kéo đuôi ngựa sau đầu Hứa Hâm Dao, nhỏ giọng dặn dò: “Lúc tới Vạn Tượng tông, muội nhớ đừng mặc những trang phục quen thuộc, đổi sang phong cách khác một chút, gọn gàng như Nhiễm Thanh Mặc cũng rất tốt”.