Nói xong, quý công tử chậm rãi đứng dậy, từng bước từng bước đi qua chiếc bàn dài, tiến tới trước cửa sổ, giương mắt lên nhìn Huyền Ưng khổng lồ đang lơ lửng giữa không trung: “Người trên Huyền Ưng lầu thật là hung ác. Tông chủ Vạn Tượng tông không lên tiếng là ngay lập tức công thành. Chậc chậc...”
Dứt lời, quý công tử đặt chân lên mép cửa sổ, chuẩn bị nhảy xuống.
Nam tử âm nhu thấy vậy bỗng sửng sốt: “Công tử, ngài... đây là??”
“Tất nhiên là chạy trốn, chẳng lẽ ngẩn người chỗ này để chờ chết hay sao?”
Quý công tử thản nhiên, mang theo một chút bất đắc dĩ: “Trong Vạn Tượng tông có người biết tới ta, ta lại vụng trộm tới đây, hiện giờ trong thành loạn như vậy, người trên trời lại tàn nhẫn như vậy, vạn nhất thuận tay mà làm thịt ta thì cũng không ai hay biết”