“A!”
Lý Quân Vũ nhẹ nhàng thốt lên một tiếng, sau đó lại híp mắt hưởng thụ.
Hứa Nguyên đang ngồi xoa bóp nghe thế thì cũng lộ ra ánh mắt cổ quái: “A?”
Lý Quân Vũ cũng lườm lại Hứa Nguyên một chút: “Sao?”
Hứa Nguyên nhẹ giọng cười nói: “Đáng ra ngươi nên biểu thị kinh ngạc hơn một chút chứ? Với lại Bắc Cảnh loạn như thế, ngươi không lo rằng ta có đi mà không có về à?”