Năm trăm vạn lượng, đây là con số trên trời.
Với sức sản xuất của Đại Viêm hiện giờ, dân chúng bình thường cả một năm cần cù chịu khó kiếm được số bạc vụn cũng không quá hai ba mươi lượng.
Ở trong Phủ Tướng Quốc, nếu không có chức vị đặc thù, loại đỉnh cấp cường giả cầm đầu thiên hạ như nhị phẩm nguyên sơ này thì bổng lộc hàng năm cũng chỉ tới một trăm vạn lượng bạc ròng. Chỉ mỗi khi đi chấp hành một cái nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm, bổng lộc đại khái sẽ tăng lên trên dưới bốn năm mươi phần trăm.
Lý Quân Khánh nghe vậy, khẽ mỉm cười: “Lúc trước ta tìm thấy một vị có tiếng tăm ở đảo Doanh Châu mượn tạm sáu trăm vạn...”.
“Sáu trăm vạn?”.