Công chúa quấn ngực mỉm cười, nghiêng đầu nhìn về phía hắn, trong mắt cũng không thấy vẻ e lệ cùng với để ý.
Thấy vậy, Hứa Nguyên có chút không thú vị, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào vết thương của nàng rồi chậm rãi di động.
Trong trí nhớ, đây là lần đầu tiên Hứa Nguyên bôi thuốc cho người khác, nhưng chẳng biết vì sao động tác lại vô cùng quen thuộc.
Giống như đã khắc sâu vào thân thể.
Một lát sau, hắn đã bôi đều thuốc mỡ lên vết thương của nàng.