Ngồi vây quanh đống lửa, ánh sáng nhảy nhót chiếu rọi lên bóng dáng ba người, in hình lên hành lang trống trải, giống như cự thú.
Mượn thời điểm nhàn hạ trước khi ngủ, Hứa Nguyên ngồi ở chính giữa, không nhanh không chậm mà tường thuật kế hoạch săn giết Mặc Xà cho hai nữ nhân nghe.
Không biết qua bao lâu, hắn mới hạ giọng xuống, ánh mắt quét qua hai người, nhẹ nhàng hỏi: “Các ngươi có gì dị nghị đối với kế hoạch của ta hay không?”.
Yên lặng trong giây lát, đôi mắt long lanh của Bạch Mộ Hi lóe lên, trong lòng có chút do dự nhưng ngoài miệng trả lời rất dứt khoát: “Bẩm công tử, Mộ Hi không có”.
Nghe nói như thế, Hứa Nguyên lại nhìn sang thần sắc không chút thay đổi của công chúa quấn ngực: “Thanh Diễm, nàng thì sao?”.