Lý Thanh Diễm không để ý tới hắn, mắt phượng rũ xuống, trả lời rất chí công vô tư: “Việc này là bản cung sai rồi, nói gì đến tức giận”.
Hứa Nguyên ra vẻ có chút giật mình, cười hì hì nói: “Không phải tức giận.. vậy thì có phải là nghe chửi cảm thấy rất sảng khoái hay không?”.
Lý Thanh Diễm nắm chặt Huyết Thần Thạch, ngước mắt, híp mắt nói: “Ngươi nói cái gì?”.
“Nàng đừng kích động”. Hứa Nguyên lập tức giơ tay làm ra lễ chào kiểu quân đội Pháp trong kiếp trước.
Lý Thanh Diễm thấy vậy, vừa hừ nhẹ một tiếng, định nói nghe được giọng cười của nam tử trước mặt.