Ngưng thực hơn so với bốn ngày trước nhiều, nhưng vẫn suy yếu như cũ, chắc hẳn là hơi miễn cưỡng nếu dùng ý hồn.
Chú ý tới ánh mắt của hắn, trong mắt Lý Thanh Diễm lóe lên một sự nghiêm khắc:
“Vết thương do Man Vương gây ra cho bổn cung trước khi chết đã chữa lành, còn lại chỉ có thể dựa vào thời gian, Hứa Trường Thiên, nếu ngươi nguyện ý trì hoãn, vậy thì tiếp tục.”
Ực ực ực.
Nàng còn chưa nói xong, Hứa Nguyên linh hoạt gọn gàng một hơi uống cạn sạch dịch Nghịch Mệnh trong bình ngọc.