Đôi môi đỏ mọng của Lý Thanh Diễm gợn lên, mang theo vẻ cười cợt, liếc hắt một cái: “Nếu như ngươi không muốn đi qua, vậy thì thôi, đến lúc đó cũng đừng có hoài nghi bản cung giấu đồ của ngươi”.
Hứa Nguyên ho nhẹ một tiếng: “Khục. Đã nói trước rồi, không phải là ta không tín nhiệm nàng”.
“Làm bộ làm tịch”
Lý Thanh Diễm liếc mắt một cái, lập tức mang theo Hứa Nguyên cùng thả người nhảy tới bên cạnh thi thể của Man Vương.
Mà chỉ trong chớp mắt ngay khi tới gần, Hứa Nguyên đột ngột nhíu mày.