“Trường Thiên, ngươi sai rồi”.
Lý Thanh Diễm cắt ngang lời cửa hắn, hất mái tóc dài đang xõa tung ra sau hai tai: “Một ít sự tình của hoàng gia chúng ta, tuy rằng không thể nói ra với ngươi. Nhưng ngươi thử nghĩ thêm một chút xem, nếu cấm quân đều nghe lệnh với đại ca của ta, vậy vì sao hiện tại hắn lại tìm mọi cách để tranh thủ sự ủng hộ của bản cung?”
“Bốn trấn binh mã của cấm quân thường trú ngay tại kinh thành. Nếu muốn khống chế Đế Kinh, trực tiếp điều động lấy cấm quân sẽ dễ hơn nhiều so với sử dụng bản cung”
Tư duy của Hứa Nguyên bỗng nhiên ngưng trệ, lông mày dần dần nhíu lại.
Thử suy nghĩ đến mấy lời này của Lý Thanh Diễm, khiến cho một số chuyện sâu xa chưa từng suy nghĩ đến lại bỗng nhiên hiện lên trong lòng Hứa Nguyên.