“Hu hu, chị hai, ngươi xem, Hứa Mặc đánh ta, mặt ta đều sưng hết lên rồi! Hắn quá đáng lắm, mấy ngày trước đánh ta còn nặng hơn nữa!” Hứa Phán Đễ ấm ức khóc, như tìm được đối tượng để kể khổ.
Hứa Tuyết Tuệ nhìn một chút, cau mày: “Chuyện gì xảy ra vậy?”
“Còn không phải do Hứa Mặc sao? Mấy ngày trước không phân biệt trắng đen mà đánh chị tứ một cái, hôm nay chị tứ đến tìm hắn tính sổ, lại bị đánh một trận! Hắn ra tay rất tàn độc, chị Phán Đễ không đánh lại được hắn ta!” Hứa Nguyệt Thiền giải thích.
Hứa Tuyết Tuệ nhíu mày: “Tại sao Hứa Mặc lại đánh các ngươi?”
“Bởi… Bởi vì…” Hứa Nguyệt Thiền ấp úng, không dám nói thẳng, đi bar chơi bời rốt cuộc cũng không phải chuyện hay ho gì.