“Ngươi chẳng làm được gì hết! Cho dù ngươi giàu có hơn ta thì sao? Người có tiền còn nhiều, rất nhiều! Ngươi vĩnh viễn đừng hòng. . .”
“Phập!”
Bỗng nhiên, một âm thanh bén nhọn vang lên, có thứ gì đó xuyên qua cơ thể Hứa Tuấn Triết.
Hiện trường bỗng trở nên yên tĩnh!
Hứa Tuấn Triết sửng sốt, vội vàng cúi đầu, nhìn thấy khuôn mặt của Hứa Đức Minh.