Sự tồn tại của Lý Quỳ khiến những kẻ xấu xa muốn bắt nạt người thật thà phải suy nghĩ. Nếu ngươi ép hắn như vậy, hắn sẽ cầm đao chém ngươi sao? Cho dù không chém ngươi, hắn có thù ngươi không?
Nhưng đó đều là những suy đoán mà thôi, không thể bắt nạt người thành thật quá mức. Thuê công phải trả lương, bắt làm thêm việc phải cho ăn. Nếu bức bách quá thì con giun xéo lắm cũng quằn.
Những bối cảnh trong tiểu thuyết khá trù tượng khiến người ta hình thành cách nhìn hoàn mỹ về một thế giới không hoàn hảo. Ví dụ rất nhiều đại hiệp ăn cơm xong thảy cho tiểu nhị một đồng bạc, nhưng tác giả lại không nói rõ số tiền đó từ đâu đến, rõ ràng mấy vị đại hiệp kia không hề làm việc.
Ngươi có thể nói rằng các nhân vật trong tiểu thuyết có tam quan bất chính, nhưng ngươi không thể nói rằng tác giả có tam quan bất chính. Tác giả viết một kẻ giết người ra, nhưng ngươi không thể vì thế mà nói tác giả tâm lý không bình thường.
Thị Nại Am không phải chỉ là người biết khen ngợi Lương Sơn, trong tác phẩm cũng có không ít tình tiết phê phán chuyện ác họ làm. Vừa mở đầu tác giả đã mô tả một đoàn ma quân 108 tên xuất hiện, chứng tỏ đám người Lương Sơn này cũng không phải lương thiện. Sau đó dưới ngòi bút của Thi Nại Am, bọn họ mới dần dần trở nên tốt đẹp.