Những nốt nhạc của bản hoà tấu ngân nga như nước chảy chậm rãi,
Nốt nhạc của nước chảy nhàn nhạt chảy ra. Phần lớn khúc nhạc “Khúc ban chiều" nói về chủ đề tình yêu.
Nhưng đến tay Lâm Uyên, khúc nhạc này không quá mức uỷ mị nữa mà tràn ngập năng lượng, dứt khoát hơn rất nhiều, cũng chẳng thiếu phần dịu dàng mềm mại.
Trong tiếng dẫn nền của đàn dương cầm, Dương Chung Minh kéo đàn violin tham gia vào giữa bản hoà tấu. Lập tức tiếng đàn piano yếu đi một chút, trở thành phần đệm giúp violin.
Sự ăn ý lập tức khiến bản nhạc thăng hoa, cao trào đầu tiên của giai điệu đã đến.