Ánh mắt của Lâm Mặc Ngữ như thanh kiếm sắc bén, dường như nếu hắn ta không khai ra thì sẽ bị Lâm Mặc Ngữ giết ngay tại chỗ.
Dựa vào bản năng sinh tồn, Kiều Chính Nguyên không hề do dự nói ra: "Ta lấy được từ chiến trường Cổ."
Lâm Mặc Ngữ cau mày: "Cụ thể hơn đi."
Kiều Chính Nguyên không hề do dự, lập tức trả lời: "Chiến trường Cổ số 12301. ta vào chiến trường Cổ xong thì vô tình phát hiện ra một hang động cổ, chưa ai từng bước vào, nằm ở một con đường cổ bị bỏ hoang."
"Sau đó ta lấy được thanh phù nhận này ở đó, ta không nhớ địa điểm cụ thể nhưng hang động cổ đó rất nguy hiểm, có rất nhiều ác hồn. Sau khi lấy được phù nhận xong thì ta đã lập tức trốn khỏi đó."