Khóe miệng Lâm Mặc Ngữ co giật, lúc trước hắn còn suy đoán là tên này không ở đây.
Hiện tại, hắn đã hoàn toàn chắc chắn tên này nhất định là không ở đây.
Nếu như lúc nãy mà hắn thật sự đợi hắn ta đến cứu mình thì chắc cỏ trên mộ hắn đã mọc cao ba mét rồi.
Nhưng mà hắn ta nói cũng không sai, mạng của mình phải tự giành lấy, dựa vào ai cũng không bằng dựa vào chính mình.
"Đa tạ tiền bối, vãn bối đã tiếp thu rồi." Lâm Mặc Ngữ hành lễ với người thần bí, biểu thị sự tôn kính.