Thẩm Thủ Hành ánh mắt lóe tinh quang: "Đúng vậy, ta là người Thẩm gia, là trưởng lão chấp chưởng thực quyền, nhưng ta cũng chỉ là một tu sĩ bình thường."
"Sinh tử của kẻ khác, ta không quản được, cũng chẳng có năng lực mà quản."
"Ta chỉ muốn tiến lên phía trước, vững bước trên con đường của mình, cũng vì con cháu đời sau, mở ra một con đường trường sinh, để chúng có thể đạp lên vai ta mà từng bước tiến lên..."
"Nhưng đã muốn vươn lên, tất phải trả giá."
"Tán tu Cô Sơn, chính là cái giá ấy."