"Các ngươi đang nói gì vậy? Sao ta nghe chẳng hiểu gì cả..." Tuân lão tiên sinh nghiêm mặt nói dối.
Âu Dương lão tổ nhíu mày, "Động tĩnh lớn như vậy, đừng nói với ta là ngươi không thấy."
"Ta đang bế quan mà còn thấy rõ mồn một, một cây đại thụ sừng sững mọc lên, kim quang trải khắp cả dãy núi, chiếu sáng bầu trời đen như ban ngày..."
"Còn nữa, trên cây đó là gì? Là trận văn? Một cành là một trận pháp, một đóa hoa là một trận văn?"
"Thực sự không thể tin nổi..."