Hắn là “thân vệ” của Mặc Họa, mọi chuyện ở Cô Sơn Thành, hắn đều thu hết vào đáy mắt.
Là một trưởng lão Kim Đan hậu kỳ, lần đầu tiên Tuân Tử Du nảy sinh cảm giác kính phục và kinh ngạc đối với một đệ tử Trúc Cơ.
Trong lòng Tuân Tử Du tràn ngập một cảm xúc chấn động khó tả.
Hắn luôn có linh cảm, nếu Mặc Họa cứ giữ vững đạo tâm, tiếp tục tu hành như vậy, cho dù xuất thân thấp kém, linh căn tệ hại, thì tương lai cũng sẽ trở thành một đại tu sĩ lỗi lạc, chấn động cổ kim.
Trên người Mặc Họa, hắn còn thấy rõ ràng hai câu đạo lý lưu truyền từ xưa ở Càn Học châu giới: