Ánh mắt Tuân Tử Hiền khẽ run, lập tức bấm niệm pháp quyết, ngưng tụ bạch sắc kiếm quang, đâm về phía bạch cốt cốt bia có huyết văn đang ngọ nguậy kia.
Trên bạch cốt cốt bia, hiện lên một tầng hồng quang.
Kiếm quang đâm vào huyết sắc quang tráo yêu dị, giằng co trong chốc lát, liền nghiền nát huyết sắc quang tráo từng tấc, thuận thế chém lên bạch cốt cốt bia.
Mặt bia nứt ra một cái khe, phía dưới khe nứt, có huyết nhục ngọ nguậy, đồng thời còn có tiếng thét chói tai thê lương truyền đến.
"Quỷ Âm?"