Bốp, đôi đũa của Mặc Họa rơi xuống bàn, cả người ngây ra như phỗng.
Người khác có lẽ sẽ không nghe ra, nhưng Mặc Họa làm sao có thể không hiểu. Hắn đã làm những gì, trong lòng hắn hiểu rõ.
Huống chi, hắn vừa mới rõ ràng nhìn thấy, vị Bách Hoa Cốc chủ xinh đẹp đến mức không tưởng nổi kia, đã liếc nhìn hắn một cái đầy ẩn ý.
Tim Mặc Họa đập thình thịch.
"Chuyện ta vào Bách Hoa Cốc, chưởng môn của Bách Hoa Cốc đã biết rồi sao? Không thể nào? Vận may không đến nỗi tệ thế chứ..."