Đây là một vị công tử, y quan hoa lệ, mi thanh mục tú.
Trên gương mặt trắng nõn tuấn mỹ, lộ ra một cổ khí chất tôn quý trời sinh.
Dung mạo của hắn rất lạ lẫm, lần đầu tiên Mặc Họa nhìn thấy, nhưng lại có một loại cảm giác quen thuộc không tên, dường như hai người không phải lần đầu gặp mặt, từ rất lâu đã từng có nhân quả dây dưa.
Mặc Họa nhìn vị công tử này, tâm tư chập chờn.
Mà thiếu niên công tử kia, cũng đồng dạng nhìn chăm chú Mặc Họa, thần sắc hắn trong nháy mắt kinh ngạc, sau một lát nhướng mày, thản nhiên nói: