Lúc này, lão chỉ có thể nghĩ cách liều mạng cầm chân con lệ quỷ, cho bọn họ cơ hội chạy thoát.
Nhưng Tuân trưởng lão vừa dứt lời, Mặc Họa còn chưa kịp hành động, con lệ quỷ kia lại toàn thân run lên, tứ chi chạm đất, giống như kẹp đuôi, liều mạng chạy trốn ra xa.
Tuân trưởng lão ngây người nửa ngày, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Lão bảo bọn họ mau chạy.
Nhưng con lệ quỷ này… Nó chạy cái gì? Cứ như thấy quỷ vậy…