“Thay vì nói là dạy dỗ các đệ tử Luận Kiếm, không bằng nói các lão đang… nhắc nhở ta?”
“Giữ thiện niệm trong lòng, khô mộc hồi xuân, cứu người cũng là cứu mình?”
“Thật sự đơn giản như vậy sao?”
Ánh mắt Giám Chính hơi trầm xuống, trong lòng có ý định muốn mở ngọc giản này ra xem.
Nhưng nghĩ đến ánh mắt sâu thẳm như biển của các lão, nghĩ đến lời nhắc nhở vừa rồi của các lão, ý định nhỏ nhoi trong lòng cũng lập tức bị hắn dập tắt.