Chương 207: Sai lầm của cậu là coi thường một người (1)
"Bởi vì tối qua tôi đã tiên đoán ra được, ảo ảnh tan vỡ, thân phận bị đánh cắp, thật giả khó phân biệt." Tống Tuyền nở nụ cười. Hiển nhiên là từ đầu tới cuối, anh ta chưa từng bị hai người lừa gạt.
Một luồng khí đen nhàn nhạt quẩn quanh anh ta, ngăn cách bản thân mình với Carlos và Dư Hạnh: "Cậu không phải ngạ quỷ, cậu là ảo thuật gia. Mà tôi, tôi chính là mục tiêu săn lùng của cậu, đúng không? Đã biết trước rồi, sao tôi lại không chuẩn bị trước chứ."
Dư Hạnh cảm thấy lưng mình nặng thêm, một con quỷ nhỏ khác của Tống Tuyền chẳng biết lúc nào đã leo lên tới lưng của hắn, hơi thở lạnh lẽo không ngừng xâm nhập vào trong cơ thể.
Hào hứng trong mắt Carlos càng đậm thêm, cổ tay hắn ta xoay một cái rồi biến ra một đám bồ câu từ trong không khi như một nhà ảo thuật, những con chim bồ câu vỗ cánh bay lên bầu trời. Trong nháy mắt thôi đã tác động rất lớn đến thị giác và thính giác.