Chương 276: Bẫy ngôn từ (2)
“Cảm ơn anh quản lý, anh đúng là một con quỷ tốt mà.” Dư Hạnh rất có lòng khích lệ thêm một câu, sau đó nhích lại gần người quản lý: “Sau khi tiệc cuồng hoan kết thúc, chúng ta sẽ được tan làm hay không? Suy cho cùng, tổ chức một hoạt động lấy giết người làm vui như thế, tôi không tin đám công nhân toàn mạng trở về nhà mà vẫn còn lòng dạ đâu mà đi làm công ăn lương. Haizz, anh đừng phủ nhận vội. Trước kia nhân viên phục vụ của quán bar này cũng là người sống, điểm này thì tôi chắc chắn.”
“… Cậu biết rồi còn hỏi tôi làm gì!” Người quản lý bực bội đáp.
“Không phải chúng tôi vẫn còn cần xác nhận đôi chút đó sao, cho nên, ban đầu anh nói sẽ tan tầm lúc sáu giờ, sau sáu tiếng đồng hồ sẽ nghiệm thu kết quả làm việc, vậy thì cũng như không được cười, không được khóc, là lời nói dối có phải không?”
“Đúng đúng đúng. Cậu còn gì muốn hỏi không hả? Không có chuyện gì thì cứ ngồi đó mà nghỉ ngơi đi, tôi muốn nghịch điện thoại, không muốn để ý đến các cậu đâu.”