Chương 272: Cậu sẽ không làm vậy, tôi biết chắc là thế (1)
Làn da sau chiếc mặt nạ rất trắng, không phải vẻ nhợt nhạt thường ngày của Dư Hạnh mà là một màu trắng lạnh lẽo.
Tuy nhiên, Dư Hạnh chưa kịp nhìn thấy gì thì đã nghe thấy tiếng reo hò truyền đến từ bên ngoài nhà vệ sinh: "Bắt được rồi!"
"Bắt được tên phục vụ đó rồi! Ha ha ha ha... Ăn hắn, ăn thịt hắn, hắn đã giết nhiều quỷ như vậy, cũng đến lúc hắn nên tận hưởng cảm giác bị quỷ xé xác đi~"
Dư Hạnh phân tán sự chú ý chỉ trong giây lát, nhưng con quỷ mặt buồn đã lợi dụng khoảnh khắc này biến thành một đám sương mù màu xám. Dù chỉ sau một hoặc hai giây nó đã phục hồi lại hình dạng ban đầu nhưng cũng đủ để nó trốn thoát khỏi tay Dư Hạnh.