Chương 564: Tang Lễ (4) - Bói toán (1)
Với những suy diễn kiểu này thì không thể bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.
Dư Hạnh nhìn những cái tên đỏ rực chói mắt, “hừ” một tiếng, rồi xoa dịu quyển sổ: “Đừng quậy nữa, coi như tôi chưa đến đây. Ông thử nghĩ xem, nếu không phải tôi châm ba nén hương này, thì tôi sẽ không thấy được những điều ông muốn truyền đạt, đúng không? Nếu tôi không thấy, ông sẽ phải đợi rất lâu mới có người đến, đúng không?”
“Chuyện nào ra chuyện nấy, tôi chỉ làm theo yêu cầu của ông, tiện thể dùng đồ của ông, chứ không phải mua. Đã không phải là mua thì sao có thể gọi là nợ tiền được?”
[Hắn đang làm gì vậy? Nói lý lẽ với quỷ à?]