Chương 574: Tang lễ (6) – Bàn đá (3)
Dư Hạnh nhìn chăm chú vào đôi mắt có màu đen như hạt trân châu kia. Hắn không hiểu vì sao bản thân hắn cảm thấy khí tức mà nó phát ra có chút quen thuộc. Giống như là hắn đã từng nhìn chăm chú với đôi mắt chứa đựng nhiều năm tháng đấy ở đâu đó rồi. Nhưng lúc này khi cẩn thận nhìn lại lần nữa thì hắn không tài nào nhớ được, tựa như linh cảm bất ngờ xuất hiện rồi nhanh chóng biến mất.
Tuy nhiên dù sao thì khi con mắt xuất hiện lại mang lại cảm giác an lòng hiếm thấy.
Người giấy điên cuồng cười to. Một lần nữa nó khiến cho cái đinh dài tan thành tro bụi.
Ngay lập tức nó lao vào về phía ảnh ảo con mắt nhưng ảnh ảo con mắt như có cảm giác nào đó rồi nhìn chăm chú người giấy một lúc rồi sau đó ung dung nhắm nghiền mắt rồi tan biến trong không khí cùng với cả Triệu Nhất Tửu.